Thầy giáo 'mượn' đường của Lào để gieo chữ

30 năm gieo chữ ở xã vùng sâu Hướng Lập, Hướng Hóa, Quảng Trị, thầy Trương Vĩnh Tiến phải "mượn" đường bộ trên đất bạn Lào để đến trường lớp. Nhiều học trò của thầy giờ đảm nhiệm các vị trí cốt cán của xã, trong đó có bí thư, chủ tịch.

Thầy giáo 'mượn' đường của Lào để gieo chữ - Ảnh 1.

Thầy Trương Vĩnh Tiến có 30 năm gắn bó với giáo dục vùng sâu - Ảnh: HOÀNG TÁO

Hướng Lập là xã giáp biên giới với Lào, nằm về phía bắc xa nhất của huyện Hướng Hóa, Quảng Trị. Cả 8 thôn của xã này đều hằn in sâu dấu chân của thầy Trương Vĩnh Tiến, 54 tuổi, Trường phổ thông Dân tộc bán trú TH và THCS Hướng Lập, suốt 30 năm qua.

Lội bộ, băng rừng 2 ngày đến lớp gieo chữ

Tháng 8-1996, thầy Tiến có quyết định tuyển dụng của UBND tỉnh Quảng Trị, phân về dạy tiểu học tại thôn Cù Bai (xã Hướng Lập). Cái tên Hướng Lập thời đó thật xa lạ và không biết ở tận phương trời nào.

"Vào đây thấy bản làng nghèo nàn, vốn tiếng Việt của học sinh không có. Thâm tâm thôi thúc đã đến, cực khổ gì vẫn không bằng không có tri thức. Dần dần quen trường quen lớp, học sinh ngoan ngoãn, chăm học nên tôi quyết định ở Hướng Lập", thầy Tiến kể.

Nhà cách trường 60km, bấy giờ giao thông cách trở, đi lại muôn vàn khó khăn. Từ nhà ở xã Tân Lập, thầy đón xe đò vào xã Hướng Phùng, cách xã Hướng Lập 30km là hết đường. Thầy Tiến phải "mượn" đường mòn của Lào (vốn là một nhánh của đường Hồ Chí Minh cũ) để vào với bản làng.

Hôm nào may mắn, thầy xin nhờ xe Zin 3 cầu cũ kỹ vào bản bán lương thực, mua phế liệu chiến tranh. Thầy ngồi sau thùng xe đầy mùi cá mắm xen lẫn bom đạn, trầy trật 2 ngày đêm mới vào bản.

Những khi không xin được xe, thầy cuốc bộ băng rừng đến tận khuya. Thời điểm này giữa rừng còn nghe tiếng hổ gầm, trong đêm đen thấy rõ đôi mắt như đèn pha của thú dữ. Đến năm 2001, Nhà nước làm đường Hồ Chí Minh mới thì việc đi lại đối với thầy Tiến mới thuận tiện hơn.

Sau điểm trường Cù Bai, thầy Tiến luôn xung phong đến các điểm trường cách trở nhất như Tà Rùng, Cuôi, Tri, Tà Păng...

Cống hiến trọn đời ở vùng bản

Điểm nóng nào thiếu con chữ, thầy Tiến đều xung phong đặt chân đến. Cả 8 thôn bản của Hướng Lập đều hằn sâu dấu chân gieo chữ của thầy giáo này. "Đến nay, phụ huynh cả xã đều biết tôi, tôi cũng biết tất cả người dân của xã", thầy Tiến cười nói.

Hiện nay thầy Tiến dạy lớp 1 - 2 ở điểm trường Tà Păng. Điểm trường có 2 lớp ghép với 15 học trò. Dù giao thông, liên lạc có cải thiện đáng kể, nhưng đường vào đây vẫn nắng bụi mưa lầy.

"Tuổi 20 rực rỡ của tôi gắn bó với những nơi khó khăn nhất, cái khó cái cực giờ qua rồi. Con cái cũng đã tự lập, vợ cùng dạy tiểu học nên đồng cảm, tôi nguyện cống hiến tiếp ở vùng bản, đến 2033 thì về hưu.

Học trò hiếu học, đam mê đắm đuối con chữ, phụ huynh sống chân tình với giáo viên. Nhìn lại 30 năm, tôi tự hào vì góp phần đưa cái chữ đến vùng xa xôi nhất.

Học sinh giờ trưởng thành, là bí thư, chủ tịch và cán bộ xã Hướng Lập. Các em trở về xây dựng quê hương, bản làng, đó là điều tôi mừng nhất", thầy Tiến bộc bạch.

Luôn xung phong đi những điểm xa, khó nhất

Theo thầy Nguyễn Đình Nghĩa, hiệu trưởng Trường phổ thông Dân tộc bán trú TH và THCS Hướng Lập, thầy Tiến là một trong những thế hệ đầu tiên của ngành giáo dục có mặt ở xã vùng sâu Hướng Lập.

"Thầy Tiến là một giáo viên lớn tuổi, gương mẫu dạy học, tâm huyết với trẻ, chuyên môn cao, luôn xung phong đi những điểm xa, khó nhất. Gần đây, Phòng Giáo dục và Đào tạo Hướng Hóa đề xuất luân chuyển thầy ra nơi thuận lợi hơn nhưng thầy từ chối, nguyện cống hiến trọn đời ở vùng bản", thầy Nghĩa nói.

Thầy giáo 'mượn' đường của Lào để gieo chữ - Ảnh 2.Thầy giáo 'trường làng' viết sách giáo khoa

Một trong ba tác giả viết sách giáo khoa tin học 5 là thầy giáo Nguyễn Nhật Minh Đăng, 31 tuổi, giáo viên bộ môn tin học Trường tiểu học Thạnh Mỹ, huyện Đơn Dương, tỉnh Lâm Đồng.

Đọc tiếp Về trang Chủ đề

Link nội dung: https://doanhnghiepvaphattrien.com/thay-giao-muon-duong-cua-lao-de-gieo-chu-a159159.html