
Ông Trần Hoàng Minh (giữa) đã cưu mang, tạo hướng vươn lên cho nhiều cuộc đời - Ảnh: NVCC
"... Để tiến tới đại học, bác nhìn thấy khả năng thể thao của con. Trước tiên con có thể học bơi, trở thành vận động viên".
Cô gái khuyết tật Sa Ri trở thành kình ngư
Một buổi chiều đầu năm 2007, từ công ty thêu chống nạng gỗ ra về, Nguyễn Thị Sa Ri buồn xo vì không biết tá túc ở đâu, tiền thì đã cạn. Bỗng chị nhìn thấy người đàn ông tóc pha sương chạy chiếc Dream cũ chở hai cô gái cũng tật nguyền như chị.
Ông bụt đó tên Trần Hoàng Minh (85 tuổi), chủ mái ấm Mùa Xuân ở quận ![]()
![]()
ng Trần Hoàng Minh như người thầy dìu dắt vận động viên bơi lội Nguyễn Thị Sa Ri - Ảnh: NVCC
Bây giờ tuổi cao, ông không còn đủ sức duy trì mái ấm, nhưng vẫn dõi theo Sa Ri cùng những thiên thần tật nguyền đã đi muôn nơi.
Ông nói rằng ngày đó để động viên nhưng không tạo áp lực cho Sa Ri, ông nói với chị cứ bơi theo khả năng và đừng đặt nặng thành tích.
"Thi ai cũng muốn đạt được gì đó nhưng còn tùy sức của mình. Và dù sao chăng nữa, thi đấu thể thao là có thời hạn, không thể tỏa sáng mãi. Còn khi đi học là học lấy kiến thức cho mình, để có cuộc sống tốt hơn".
Nhớ lời ông, suốt bốn năm đại học, Sa Ri luôn như con ong chăm chỉ. Khi ông đưa Sa Ri đi nhận bằng tốt nghiệp năm 2012, hội trường cả ngàn người.
Tất cả mọi người đều im lặng chờ tới lượt. "Đọc đến tên Sa Ri, từ cánh gà người ta thấy một cô gái nhỏ chống nạng bước ra. Cả hội trường đứng dậy vỗ tay. Lúc bấy giờ tôi thấy sao mà xúc động quá", ông bộc bạch.
Thi thoảng, Sa Ri lên TP.HCM thăm ông Minh, ân nhân và là người thầy đặc biệt của mình. Tuần rồi, ông xuống Tây Ninh dự đám cưới em gái Sa Ri. Ông rất vui vì cô đã có một cách đền đáp tiếp nối là mở lớp học tiếng Anh miễn phí cho trẻ em ở địa phương.
Ông nói với Sa Ri rằng đi dạy một năm bằng đi học ba năm, mình phải tìm tòi nhiều, hiểu lâu hiểu sâu để khi các em đặt câu hỏi mình có thể giải đáp.
Và hôm nay, Sa Ri vẫn nhớ lời mà người thầy đặc biệt đã nhắn nhủ: "Xã hội nào cũng vậy, tình người là điều trọng tâm nhất.
Yêu thương giúp đỡ nhau mới là cái đẹp nhất mà mình phải làm. Thời nào, học cái gì cũng vậy, bản chất con người phải biết yêu thương đùm bọc. Giống như tiêu chí trong gia đình Mùa Xuân là khỏe giúp yếu, chị giúp em, người đi trước dìu dắt người đi sau".
Tính đến nay, Sa Ri đạt 72 huy chương trong nước và quốc tế, trong đó 42 huy chương vàng, 25 huy chương bạc và 5 huy chương đồng.
Sau cơn sốt bại liệt năm 3 tuổi, Sa Ri vĩnh viễn không đi lại được. Con đường đến trường của một cô bé khuyết tật đầy gian nan và nước mắt. Cái duyên được ông Minh như người thầy dìu dắt, định hướng cuộc đời, cùng với nỗ lực bản thân và tình yêu thương từ gia đình đã mang lại cho chị những trái ngọt.
Chiêm nghiệm lại, chị cho rằng mình may mắn được gặp người thầy quá đặc biệt, dù không đứng trên bục giảng và không có chuyên môn thể thao nhưng lại nhìn ra và tin tưởng khả năng của chị. Để rồi từ những bài học ông để lại, chị vẫn dùng để thủ thỉ với con gái, rằng con ơi phải biết kiên trì học cái chữ, học yêu thương con người...
----------------------------------
"Tôi luôn tìm thấy niềm vui trong từng con chữ, từng nụ cười của học trò, từng câu nói của đồng nghiệp...".
Kỳ tới: Người thầy hiệu trưởng trường làng
Link nội dung: https://doanhnghiepvaphattrien.com/nho-bui-phan-tren-mai-toc-thay-co-ky-7-nguoi-thay-dac-biet-cua-kinh-ngu-sa-ri-a189811.html