NGUYỄN ĐÌNH KHOA, BANANA, YANG PHAN, HIỀN TRANG, VÕ ĐĂNG KHOA
Đó là lần trả lời phỏng vấn báo Tuổi Trẻ vào đầu tháng 9-2021, thời điểm mà bóng ma đại dịch vẫn còn lởn vởn trong đời sống chúng ta, nỗi đau nó gây ra vẫn còn nhức buốt.
Câu hỏi là: "Anh có định viết về thời kỳ COVID đặc biệt này không"? Nhà văn Nguyễn Bình Phương đã trả lời như trên và: "Nếu có câu chuyện hợp với tạng thì tôi viết, có thể là 5 năm, 10 năm nữa, cũng có thể là năm sau tôi sẽ viết nhưng chưa phải bây giờ".
Rồi những tháng ngày đầu tiên của
Tương tự, Dị bản - truyện dài xuất bản năm 2023 của Nguyễn Đinh Khoa cũng nói về một viễn tưởng nơi khoa học công nghệ làm chủ, nơi còn người có khả năng chỉ là một dị bản hay có thể nói là một phó bản của chính mình.
Từ Hiền Trang ở Hà Nội đến Võ Đăng Khoa ở An Giang không hẹn mà cùng nhau viết về những chủ đề mang tính phổ quát: những điều tưởng là thường hằng bị đe dọa. Thế giới
Quán bar trong bụng cá voi của Hiền Trang là nơi mà biển cùng những thứ liên quan đến biển dường như chưa bao giờ tồn tại.
Thế giới trong tập truyện Lạc đà bay của Võ Đăng Khoa là nơi đất không ngừng nở ra chia tách con người. Những điều tưởng chừng hoang đường nhưng biết đâu chừng nó có thể xảy ra?
Và một điều chắc chắn sẽ xảy ra, đó là những tác giả trẻ hôm nay sẽ già. Như mấy câu thơ di cảo của Lưu Quang Vũ: Rồi chúng ta sẽ trở thành những ông già và những bà già/ Trong một thế giới trẻ trung luôn đổi khác.
Theo nhà phê bình Phạm Xuân Nguyên, cố thi sĩ viết bài này năm 27 tuổi. Tuổi trẻ ngày hôm nay đọc lại những vần thơ tuổi trẻ đầy tâm trạng của ông vẫn thấy được sự đồng điệu.
Những nhà văn trẻ của năm mươi năm trước và những nhà văn trẻ của hôm nay vẫn gặp nhau trong cái quê hương ngôn từ, trong một cảm thức chung, bằng những khát khao thành thực, với sự nhạy cảm, vẫn muốn thấu hiểu và khắc họa "một thế giới trẻ trung luôn đổi khác."
Link nội dung: https://doanhnghiepvaphattrien.com/trong-mot-the-gioi-tre-trung-luon-doi-khac-a98299.html