Cuối cùng thì
Guardiola nâng cao chiếc Cúp Champions League mà Man City luôn mơ ước. (Ảnh: Getty Images)
Khó tránh được những lời đàm tiếu xoay quanh chiến tích của Pep, rằng ông đã quá thông minh khi chọn Man City, đội bóng được hậu thuẫn bởi hầu bao không đáy của Sheikh Mansour, người cùng có mặt trên khán đài Ataturk Olympic đêm thứ Bảy để chứng kiến khoảnh khắc vĩ đại được tạo ra. Tuy nhiên ít người nhớ Man City không phải thế lực thống trị trước thời điểm Pep đến Etihad.
The Citizens đã chơi rất tệ ở mùa giải 2015/16, chỉ giành vé dự Champions League ở vòng cuối cùng nhờ trận hòa 1-1 trước Swansea. Họ cũng trắng tay trong mùa 2016/17, năm đầu tiên được dẫn dắt bởi HLV người Tây Ban Nha. Mọi thứ không hề dễ dàng, và một số chuyên gia tỏ ra hả hê, tự tin tuyên bố Pep không bao giờ có thể áp đặt sức mạnh thống trị ở Premier League. Champions League càng khó hơn, nơi Real Madrid, Bayern, Barca hay Liverpool, Chelsea quá thành thạo nghệ thuật chiến thắng, trong khi Man City chỉ là kẻ ngoại đạo, mãi là kẻ học việc ở sân chơi tôn vinh tính truyền thống.
Pep biết điều đó nhưng vẫn kiên trì xây dựng Man City dựa trên phong cách, triết lý cũng như tư duy chiến thuật cấp tiến. Đã có những thất bại, song ông không nản lòng.
Để đặt nụ hôn lên chiếc Cúp, Pep đã trải qua hành trình gian nan. (Ảnh: Getty Images) |
Ngày mới đến Etihad, việc đầu tiên khi Pep vào văn phòng là cầm lấy cây bút dạ đen và viết lên bức tường trắng thông điệp: “Mọi khoảnh khắc chiến thắng trong đời tôi đều liên quan mật thiết đến các thất bại, và những lúc thất bại chắc chắn có liên quan mật thiết tới thành công”. Pep không cho phép mình ngừng lại, liên tục học hỏi từ các sai lầm và tìm cách cải thiện đội bóng.
Trước