Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ cuối: Tôi hạnh phúc được là người dân TP.HCM

Admin

Tháng 8-1997, tôi nhận giấy báo trúng tuyển Trường ĐH Luật TP.HCM. Ngày tôi rời quê Quảng Ngãi để vào TP.HCM học, má rưng rưng nước mắt căn dặn: "Ở trỏng con gắng học hành thật tốt để má ở nhà an tâm buôn bán, tằn tiện lo cho con ăn học".

TP.HCM - Ảnh 1.

Bao người quê khó khăn lên TP.HCM để mưu sinh thiện lương và dần thay đổi được cuộc đời - Ảnh: THÙY CHI

Thế rồi, chính TP - miền đất hứa này đã vun đắp cho hoài bão và ước mơ đổi đời của tôi thành sự thật.

Tấm lòng thảo thơm của chị chủ quán cơm bình dân

Những ngày đầu "chân ước chân ráo" một mình

Trong đại dịch, khu phố tôi sống vẫn có nhiều người làm từ thiện, phát nhu yếu phẩm cho người nghèo - Ảnh: NGUYỄN ĐƯỚC

Cảm ơn anh công an khu vực và nữ cán bộ đi chợ hộ thời dịch bệnh

Tháng 7-2021, đại dịch COVID-19 tại TP.HCM bùng phát. Chính quyền tiếp tục siết chặt việc giãn cách "ai ở đâu thì ở yên đó". Tòa chung cư mini nơi tôi đang sinh sống ở phường 10, quận Tân Bình, đa số là người lao động thuê trọ để sinh sống và làm việc. 

Nhiều người tìm cách về quê tránh dịch. Những người ở lại động viên nhau cố gắng bám trụ TP, mong chờ đại dịch rồi sẽ qua nhanh để được đi làm, ổn định cuộc sống trở lại. Đời sống nhiều người gặp nhiều khó khăn hơn vì dịch bệnh.

Sống trong sợ hãi, những ngày dịch bệnh bùng phát dữ dội và chính quyền TP liên tục siết chặt giãn cách để phòng ngừa dịch bệnh lây lan, những bữa cơm của người thuê trọ đôi khi chỉ là mì gói hoặc cơm trắng với chén nước tương hoặc có khi là đĩa bầu luộc để cầm cự. Thỉnh thoảng ai mua được chút thịt cá thì chia sẻ với nhau.

Như nắm bắt được nhu cầu cũng như nỗi khó khăn của cư dân, của những người đang thuê trọ trong những ngày sống giãn cách vì dịch bệnh, cứ mươi ngày nửa tháng là chính quyền địa phương mang gạo và các nhu yếu phẩm như nước tương, dầu ăn, rau xanh, củ quả, mì gói để hỗ trợ. Ai ai cũng xúc động, vui mừng nhận những món quà thật ý nghĩa lúc khó khăn ấy.

Tôi nhớ mãi hình ảnh thiệt đẹp của anh công an khu vực nơi tôi sinh sống. Cứ cách vài ba ngày là anh mang bánh ú, bánh ít, bánh tét hay miếng thịt heo lẳng lặng đặt trước phòng mỗi người như là cách san sẻ của chính quyền địa phương cho bà con trong những ngày giãn cách vì đại dịch.

Đặc biệt khi dịch bệnh bùng phát đến đỉnh điểm, chính quyền TP đã triển khai việc đi chợ giúp dân. Tôi và nhiều người lúc này cũng không còn nhiều thực phẩm để dự trữ. Tôi nhớ thời điểm đó không còn cách nào khác, tôi và nhiều cư dân đã nhắn tin cho chị phó chủ tịch phường để nhờ chị giúp đi chợ hộ, mua thực phẩm, rau xanh dự trữ. 

Tuy nhiên nhắn thì nhắn nhưng nhiều cư dân như tôi cũng không hy vọng nhiều lắm vì trong hoàn cảnh dịch bệnh quá căng thẳng mà. Thế nhưng tôi và nhiều cư dân thật sự vui mừng không thể tả khi nhận được phản hồi tin nhắn của chị. Chị xin địa chỉ nhà để nhân viên tổ đi chợ hộ sáng sớm mai đến hỗ trợ, mua nhu yếu phẩm cho cư dân.

Việc hỗ trợ, tiếp tế nhu yếu phẩm từ chính quyền địa phương trong những ngày TP diễn ra đại dịch có thể nói là vô cùng thiết thực và kịp thời. Đặc biệt việc tiếp tế, giúp đỡ những người đang thuê trọ, những đối tượng thật sự khó khăn trong những ngày TP siết chặt giãn cách xã hội có ý nghĩa vô cùng to lớn. Thể hiện sự quan tâm sâu sát và kịp thời của chính quyền địa phương đối với người dân...

Với tôi, sau gần 30 năm học tập, sinh sống và làm việc, TP.HCM giờ đây đã trở thành "máu thịt", là quê hương thứ hai của đời mình. Tôi mang ơn TP, tôi biết ơn chính quyền địa phương nơi tôi đang sinh sống, tôi biết ơn anh công an khu vực, tôi biết ơn chị cán bộ phường đi chợ hộ đã giúp đỡ những cư dân như tôi trong những ngày giãn cách vì đại dịch. 

Và tôi cũng không quên ơn chị Dung, chủ quán cơm bình dân ngày tôi còn là cậu sinh viên thường xuyên xẹp túi.

Tôi biết ơn mảnh đất phương Nam đã dang rộng vòng tay ấm áp, bao dung và nghĩa tình của mình để che chở biết bao phận đời, vun đắp biết bao mơ ước và hoài bão của những người con tha hương như tôi để có được cuộc sống đủ đầy ngày hôm nay.

Chính tấm lòng hào hiệp, tử tế và bao dung mà TP được ví von là nơi "đất lành chim đậu" tiếp thêm sức mạnh, niềm tin và ý chí cho những người con tha hương biến ước mơ đổi đời thành sự thật.

Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ cuối: Tôi hạnh phúc được là người dân TP.HCM - Ảnh 3.Sài Gòn - TP.HCM - miền đất hứa bao phận người - Kỳ 5: Trả nghĩa thành phố bằng một đời thầy thuốc

Hơn nửa thế kỷ gắn bó với ngành y và giảng dạy tại Trường đại học Y Dược TP.HCM, bác sĩ Phan Bảo Khánh (76 tuổi, ngụ quận 1, TP.HCM) vẫn nhớ như in từng bước ngoặt cuộc đời, tất cả đều gắn liền với thành phố này như máu thịt.

Đọc tiếp Về trang Chủ đề