Sự thật phù sa

Admin

Bà nội chị mất lúc chú N. mới 3 tuổi - đó là con số chính xác khi biên tập hồi ký của chú chị mới rõ, trước đó chị chỉ biết chú N. mồ côi rất sớm.

Chính sự thật “không cùng máu” đã khiến tình yêu của các con thêm sâu sắc… - Ảnh minh họa: AI

Chính sự thật “không cùng máu” đã khiến tình yêu của các con thêm sâu sắc… - Ảnh minh họa: AI

1. Call me by your son

Nhà nội chị ở miền Tây, vườn sau có khu mộ nhỏ của gia tộc mà mỗi khi về quê chị lại ra thắp nhang, lưu lại trong óc vài tên tuổi...

Với chị, sách chú N. hay bởi nó chân thật, sống động về đứa trẻ mồ côi tình cảm, thông minh, nên danh và lận đận.

Đầu cuốn sách - trong đoạn ngắn lý lịch trăm chữ - chú viết ông nội chú là em ruột của một Đức Ông lừng lẫy khu vực, cha của Đức Ông có tên N.N.Đ..

Đọc thấy tên Đ. chị bỗng nhớ bia đá khắc tên N.V.Đ. trong khu mộ gia đình, chỉ khác nhau chữ lót.

Đọc những trang tuyệt đẹp về cố hương và tha hươngNgười tha phương hiểu nỗi ly hươngNgười tha phương hiểu nỗi ly hương

Chị và bốn em khác không đồng ý quan điểm che giấu đó nên cứ kể con nghe cành nhánh gia cang. Bọn trẻ - giờ đã U30 - lớn lên cứ yêu thương quấn quýt.

Con kể đang ăn, em P. - bà con phía mợ nhưng rất thân nhau từ nhỏ - hào hứng nói trong bàn tiệc hôm nay có em không "cùng máu" nhưng mình vẫn thương nhau.

Con gái chị, vai lớn nhất của đàn em họ vui vẻ nói em A. cũng đâu cùng máu mà mình vẫn thương nhau.

A. hoang mang trố mắt. Con ái ngại, bối rối. Hóa ra A. không biết ba mình không phải con bà nội. Rằng "buổi tiệc đang vui chùn nặng, nhưng rất nhanh A. và con ôm nhau khóc...".

Con băn khoăn bà ngoại sẽ không vui khi biết chuyện này. Chị nói không sao, bởi sự thật giống như phù sa của con sông, những hạt nhỏ cứ trôi theo dòng chảy, những hạt to chìm xuống đáy sâu, bồi đắp con sông thêm màu mỡ.

Sự thật lớn là các con đã ôm nhau, khẳng định lại yêu thương vốn dĩ. Cách nào đó chính sự thật "không cùng máu" đã khiến tình yêu của các con thêm sâu sắc...

Miêu con nghe tiếng đàn bầuMiêu con nghe tiếng đàn bầu

Xưa nay chị không thích mèo vì nghĩ nó không tình cảm, không có đôi mắt phảng phất cảm xúc người như chó; thậm chí sơ sợ. Cho tới một ngày… Trong khoảng dài đó chị luôn bị mèo ám ảnh.