
Tập thơ Nguyễn Duy - Ảnh: NGUYỄN HOÀNG DIỆU THỦY
Nhà thơ Nhà thơ Nguyễn Duy: Ta hành hương trên đất đai sum họp, nơi nào cũng có thân nhânNhà thơ Nguyễn Duy và thông điệp Rác thiên đường
Tập thơ Nguyễn Duy - Ảnh: NGUYỄN HOÀNG DIỆU THỦY
Nhà thơ Nhà thơ Nguyễn Duy: Ta hành hương trên đất đai sum họp, nơi nào cũng có thân nhânNhà thơ Nguyễn Duy và thông điệp Rác thiên đường
Nhiều bài thơ của Nguyễn Duy đã đi vào lòng bạn đọc và trở thành ký ức chung của nhiều thế hệ. Riêng Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa - một trong những bài thơ nổi bật trong tuyển tập này - là khúc tưởng niệm nhẹ nhàng mà lay động về tình mẫu tử.
Ở đó, hình ảnh người mẹ lam lũ và những lời ru giản dị đã trở thành biểu tượng: "Ta đi trọn kiếp con người / cũng không đi hết mấy lời mẹ ru"; "Mẹ ru cái lẽ ở đời / sữa nuôi phần xác hát nuôi phần hồn / bà ru mẹ mẹ ru con / liệu mai sau các con còn nhớ chăng".
Nhà thơ Nguyễn Duy nhận hoa từ Chủ tịch Liên hiệp các hội văn học nghệ thuật TP.HCM Nguyễn Trường Lưu và Chủ tịch Hội nhà văn TP.HCM Bích Ngân trong một sự kiện đọc thơ của ông tại Hội Liên hiệp văn học nghệ thuật - Ảnh: HỒ LAM
Biên tập cho ấn bản Thơ Nguyễn Duy, biên tập viên, tác giả sách Nguyễn Hoàng Diệu Thủy tâm sự với Tuổi Trẻ Online, chị đọc bài thơ Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa từ khi còn là cô sinh viên văn khoa thì đã rất rung cảm vì ông tả nỗi nhớ thương mẹ quá tinh tế:
"Khi tôi đã làm mẹ, rồi thấm thía hơn hành trình mẫu tử của mẹ mình và những người phụ nữ khác, thì cảm thấy rung động hơn nhiều với bài thơ. Viết về mẹ rất khó, vì ta luôn cảm thấy không thể nói đủ, hoặc không nói được khác cái người khác đã nói rất nhiều.
Nhưng Nguyễn Duy vẫn mang đến những hình ảnh rất đặc biệt từ những chất liệu quen. Từ "xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào" gợi nên một bóng hình tảo tần thương khó tới "lòng ta - chỗ ướt mẹ nằm đêm mưa" là nỗi rưng rưng của kẻ mồ côi, tôi nghĩ bài thơ chạm vào đáy lòng tất cả những ai có mẹ trên đời".