
Nhà thơ Phạm Thị Ngọc Liên là gương mặt văn học thành tựu 30 năm (1975-2005) của TP.HCM - Ảnh: NVCC
Bất ngờ năm 2024, sau đúng 20 năm, Trong tôi có nhiều tôi lại như không hẹn mà đến.
* Quan sát chị lâu nay, thấy chị hơi bị căng thẳng với tập thơ này.
Chỉ là thêm một tập thơ trong nhiều tập thơ đã phát hành, đã nhận giải thưởng, mà sao chị nhiều lo âu đến vậy?
- Đúng là tôi khá căng thẳng và lo âu khi quyết định in tập thơ này.
Để chọn ra 99 bài trong vài trăm bài tôi đã làm suốt 20 năm, quả thật mệt lắm. Tôi cứ phải nâng lên, đặt xuống, tạo hình cho đứa con tinh thần của mình được hoàn hảo theo ý muốn.
Riêng việc ấy đã mất cả năm. Rồi đến khâu thiết kế, vẽ bìa, xin giấy phép đến kiểm tra bản in thử ở nhà in, tôi đều đích thân làm.
Bạn tôi hỏi sao không giao cho một người có chuyên môn về in ấn giúp mình cho đỡ cực?
Nhớ ra thì nỗi khổ này bắt nguồn từ niềm vui.
Năm 1989, khi tôi cầm bản in đầu tiên của tập thơ Biển đã mất ra khỏi nhà in và tình cờ gặp anh Trịnh Công Sơn ở một